Sương Anh

ĐÊM MƠ MỘNG

 
 
Paris
Thức trắng đêm mộng với thơ
Người đâu vắng
đừng để em chờ đợi
Sợ lắm...sông rộng, đôi tay yếu đuối
Bị cuốn theo dòng...như chiếc lá Thu rơi....
 
Đỏ, vàng, nâu...lá bay khắp trời
là đà...
tung cao...
rồi bất chợt...nằm phơi trên mặt đất
Bao nỗi niềm bấy lâu tưởng chừng như đã mất
Bị lẫn chìm,
trong sương mù...gió cuốn...mưa bay...
 
Nhớ lại ... như vưà mới đây
Paris
diễm ảo, mơ màng...ngất ngây ánh đèn màu
Đỉnh Tháp Eiffel, ta cùng nhau
Thả hồn say, suốt đêm thâu...mộng tưởng...
 
Có nghe không anh...âm hưởng
Tiếng lá...hồn ai...vang vọng đâu đây
Những lời thầm kín...biết có ai hay?
Rằng...
Paris đang chờ...bàn tay ...ai dìu lối
 
Đêm dần trôi...
Trời sáng vội...
Giấc mơ đời...xin gửi lại vần thơ.
 

Được bạn: HB 05.10.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "ĐÊM MƠ MỘNG"